"Tôi
đã đến nơi đây, tuyệt đỉnh hoang vu để thấm thía tột cùng của lòng tốt.
Những người anh em của tôi đã lặng lẽ chờ tôi quay về nhà - ngôi nhà
chan hoà tình yêu thương và sự minh triết.
Tôi đã khóc nức nở như một đứa trẻ khi chợt nhận ra rằng đã lâu lắm tôi không về nhà... Không chừng đã vài chục kiếp hoặc hơn thế...
Tôi thấy những người anh em của tôi tận hiến những tấc vải đẹp nhất của họ để kết thành dây cờ lungta cho gió cuốn đi muôn phương những lời nguyện tốt lành và hào phóng của họ!
Tôi đã bẽ bàng biết bao khi đặt những đồng tiền lẻ vào lòng bàn tay của những người anh em xứ Tuyết. Đó chẳng phải bàn tay hành khất nhưng chính là bàn tay đang cầu nguyện và ban phước cho tôi...
Tôi đã đến nơi đây để uống trọn chất cam lồ được kết ngưng từ lòng sùng tín. Tôi cũng thấm thía sự bao dung mặc cho sắt và máu đang bạo hành khắp quanh đây. Tôi ngưỡng mộ trước đức hy sinh và tấm lòng cao cả của những người anh em xứ Tuyết!
Vào lúc đó, tôi chợt nhận ra xứ Tuyết trong tim tôi; trong tim các bạn... Xứ Tuyết là lương tri và nhân văn cao cả chứ chẳng phải là chốn sơn biên hoang vu mông muội.
Tôi hiểu rằng không có địa giới hành chính hay sự hà khắc chính trị nào có thể khuất phục những người anh em của tôi nơi đây... Họ và những ngọn núi đã đồng nhất vào nhau!
Kìa xem! Vượt lên trên sự sống và cái chết, họ một lòng một dạ hướng về Ánh Sáng!
Hỡi những người anh em xứ Tuyết, xin hãy đến chạm vào tim tôi để giúp tôi xua đi Vô Minh!
Mặc nhiên tôi cũng hiểu rằng sự chuyển hoá trong tim tôi; trong tim các bạn là lẽ tất yếu!
Xin tri ân sự từ bi và lòng kiên nhẫn của những người anh em xứ Tuyết!"
Bút ký của Đoàn Hải An
28.12.2015
No comments:
Post a Comment