Ngày sinh nhật Mạ 94 con phone về thăm Mạ. Câu hỏi đầu tiên là con hỏi "Mạ khỏe không?" Sung sướng nhận được câu trả lời "Mạ khỏe con ạ". Và để kiểm tra trí nhớ của Mẹ con hỏi " Mạ có nhớ còn 2 ngày nửa là ngày gì không?". Mẹ trả lời "Ngày kỵ Mẹ của Mạ mà không nhớ sao con?" Mạ trả lời với lời âm điệu trầm buồn. Dù không nhìn thấy Mẹ nhưng con biết có những giọt nước mắt đang chợt tuôn trào trong mắt Mẹ. Mẹ đang nhớ Mạ. Rồi Mạ bắt đầu kể về những ngày tháng năm xưa, những kỷ niệm về Mệ ngoại.
Với con đang có Mẹ thọ hơn 94 tuổi nhưng Mạ ơi! Thời gian con sống cùng Mạ trong một mái nhà nếu tính theo năm là không đủ tròn đầy đầu những ngón tay. Lớn lên bắt đầu học mẫu giáo là con ở xa Mạ rồi, Mạ bận buôn bán trên phố Phan Bội Châu con phải về ở Bao Vinh để đi học. Con còn nhớ mãi trong lòng hằng tuần cứ 2 ngày cuối tuần là con được gần Mạ. Chiều thứ sáu là ngày con trông đợi nhất vì biết rằng mình sắp được ở bên Mạ. Con tắm rửa xong là ra ngồi trước hiên nhà, đôi mắt ngước lên cầu Bao Vinh để trông mau thấy Ba lái xe từ phố về đón con lên. Có những hôm Ba bận việc về trể là con rất hồi hộp và trông mong. Nhắm đôi mắt lại một lát rồi mở ra để thấy trời vẩn còn sáng, vì có nhiều hôm nếu trể quá, Ba ở lại Bao Vinh đến sáng thứ bảy mới chở cho con lên thăm Mạ. Đó là kỷ niệm nhớ Mạ của con mà không bao giờ con quên.
Thế rồi năm qua khi Minh hết kỳ nghỉ sinh trở lại làm việc có những đêm nằm ôm Alba ngủ mà thấy thương cho đứa cháu ngoại, với ba mẹ thì 7:30 hay 8:00PM là ngủ rồi nhưng với ông bà ngoại Alba cũng phải hơn 9:00PM. Có những lần nghe tiếng động đâu đó là nói "Mommy về". Mới tuần trước thôi, đã tắt đèn bảo nằm xuống ngủ thì lồm cồm ngồi dậy nói "Alba dậy lạy Phật". Ông bà ngoại chào thua cháu vì con "Nhớ Mạ".
Mother's Day 2015
1 comment:
I love You
Post a Comment