Thứ sáu ngày 13 tháng 12 năm 1974
Thứ sáu ngày 13 tháng 12 năm 2019
nhớ về người bạn Chuẩn úy Phụng đã chết mất đầu và 2 chân khi ngồi trên chiếc xe GMC vị trí mà Trọng đã ngồi vào đó nhưng xuống xe đi xe khác. Nén tâm hương nhớ về Bạn, Phụng nghe.
Trọng ra trường Thủ Đức được đưa về Tiểu khu Quảng Tín, ra đơn vị Tiểu đoàn 115/ĐPQ có 3 sĩ quan mới: Trọng , Đình( đen ) & Giám. Để chọn 1 người vào đại đội chỉ huy, Đại úy Trân tiểu đoàn trưởng cho khảo sát bắn súng cối vào mục tiêu. Nhờ thuộc câu : Cos đối, Sin bù, phụ tréo, khác (bi) Tang, nên Trọng được chọn về Trung đội vủ khí nặng chỉ huy gồm 2 cây 81 & 1 cây 75ly. Chuẩn úy Phụng ra trường trước mấy khóa là sĩ quan ban 5 của Tiểu đoàn. Hai đứa SQ trẻ nên chơi thân với nhau. Hôm đó tối 12/12/1974 từ Đèo Leo ngọn núi nằm giửa quận Hậu Đức và Tiên Phước, tiểu đoàn được lệnh hôm sau rút về đồi 211 Tiên Phước nghỉ dưởng quân.
Sáng sớm hôm sau thứ sáu ngày 13 tháng 12 năm 1974 người lính “tà lọt” của Trọng nấu cơm để ăn trước khi di chuyển, thì cơm bị cháy khê. Trọng không ăn, Phụng bảo “để tau ăn cho”. Sau khi từng đơn vị nhỏ bàn giao cho Tiểu đoàn 102. Đoàn quân lặng lẻ xuống núi dưới cơn mưa lạnh của mùa đông và mọi người lên xe GMC để di chuyển. Xe chở ĐĐ chỉ huy nhiều sĩ quan nên đầu xe có tài xế, Thiếu úy Kế ngồi giửa đến Trọng, còn Phụng đeo ngoài cửa. Đình (đen )trực đơn vị nên rút xuống sau cùng hỏi Trọng xin thuốc hút và rủ Trọng lên xe đầu để đi. Trọng xuống thì Phụng vào ngồi vị trí của Trọng. Đi được 1 đoạn đoàn xe bị mìn. Sau khi ổn định thấy xe thứ tư bị mìn. Thiếu úy Kế chết mất 2 chân, Phụng chỉ còn thân người. Hôm đó vì Trọng cho Phụng mượn chiếc áo len màu lam đậm mặc ở trong nên khi mọi người thấy nó liền nói ” Ôi ông Trọng chết rồi !!!”.
Nhưng Trọng xuất hiện và biết đó là Phụng. Nhặt chiếc thẻ bài và gói
người bạn trong chiếc poncho.
Một đêm dài thao thức không ngủ được. Sáng hôm sau xin phép TĐ trưởng đem chiếc áo ấm màu xanh về cho gia đình. Về đến hậu cứ thì được biết Hồng cô bạn gái nử sinh trường trung học Tam Kỳ đã ở bên quan tài Phụng suốt đêm. Trao cho Hồng tấm thẻ bài và chiếc áo ấm màu xanh. Hồng vừa khóc vừa nói ” Thế mà anh hứa với em Noel này sẻ về đưa em đi Lễ ” . Xincám ơn chiếc áo lam sưởi ấm thân anh, chiếc áo xanh mang mùi hương của anh và tấm thẻ bài kỷ vật cho em.
Thứ sáu ngày 13 tháng 12 năm 2019
nhớ về người bạn Chuẩn úy Phụng đã chết mất đầu và 2 chân khi ngồi trên chiếc xe GMC vị trí mà Trọng đã ngồi vào đó nhưng xuống xe đi xe khác. Nén tâm hương nhớ về Bạn, Phụng nghe.
Trọng ra trường Thủ Đức được đưa về Tiểu khu Quảng Tín, ra đơn vị Tiểu đoàn 115/ĐPQ có 3 sĩ quan mới: Trọng , Đình( đen ) & Giám. Để chọn 1 người vào đại đội chỉ huy, Đại úy Trân tiểu đoàn trưởng cho khảo sát bắn súng cối vào mục tiêu. Nhờ thuộc câu : Cos đối, Sin bù, phụ tréo, khác (bi) Tang, nên Trọng được chọn về Trung đội vủ khí nặng chỉ huy gồm 2 cây 81 & 1 cây 75ly. Chuẩn úy Phụng ra trường trước mấy khóa là sĩ quan ban 5 của Tiểu đoàn. Hai đứa SQ trẻ nên chơi thân với nhau. Hôm đó tối 12/12/1974 từ Đèo Leo ngọn núi nằm giửa quận Hậu Đức và Tiên Phước, tiểu đoàn được lệnh hôm sau rút về đồi 211 Tiên Phước nghỉ dưởng quân.
Sáng sớm hôm sau thứ sáu ngày 13 tháng 12 năm 1974 người lính “tà lọt” của Trọng nấu cơm để ăn trước khi di chuyển, thì cơm bị cháy khê. Trọng không ăn, Phụng bảo “để tau ăn cho”. Sau khi từng đơn vị nhỏ bàn giao cho Tiểu đoàn 102. Đoàn quân lặng lẻ xuống núi dưới cơn mưa lạnh của mùa đông và mọi người lên xe GMC để di chuyển. Xe chở ĐĐ chỉ huy nhiều sĩ quan nên đầu xe có tài xế, Thiếu úy Kế ngồi giửa đến Trọng, còn Phụng đeo ngoài cửa. Đình (đen )trực đơn vị nên rút xuống sau cùng hỏi Trọng xin thuốc hút và rủ Trọng lên xe đầu để đi. Trọng xuống thì Phụng vào ngồi vị trí của Trọng. Đi được 1 đoạn đoàn xe bị mìn. Sau khi ổn định thấy xe thứ tư bị mìn. Thiếu úy Kế chết mất 2 chân, Phụng chỉ còn thân người. Hôm đó vì Trọng cho Phụng mượn chiếc áo len màu lam đậm mặc ở trong nên khi mọi người thấy nó liền nói ” Ôi ông Trọng chết rồi !!!”.
Nhưng Trọng xuất hiện và biết đó là Phụng. Nhặt chiếc thẻ bài và gói
người bạn trong chiếc poncho.
Một đêm dài thao thức không ngủ được. Sáng hôm sau xin phép TĐ trưởng đem chiếc áo ấm màu xanh về cho gia đình. Về đến hậu cứ thì được biết Hồng cô bạn gái nử sinh trường trung học Tam Kỳ đã ở bên quan tài Phụng suốt đêm. Trao cho Hồng tấm thẻ bài và chiếc áo ấm màu xanh. Hồng vừa khóc vừa nói ” Thế mà anh hứa với em Noel này sẻ về đưa em đi Lễ ” . Xincám ơn chiếc áo lam sưởi ấm thân anh, chiếc áo xanh mang mùi hương của anh và tấm thẻ bài kỷ vật cho em.